03. Thời Gian Ở Trên Đảo Guam

Vạn người lên, vạn người vào,
Cứ như thế mãi lên tàu để đi.
Qua Guam hoàn đảo người Phi,
Dựng lều trải nệm, chốc khi thành làng. #60

Suốt ngày chỉ biết xếp hàng;
Mỗi ngày ba bửa tối bàn xi nê.
Không thì đực rựa rủ rê,
Rình xem phụ nữ, thả dê ra chuồng. #64

Quần áo thì họ phát không,
Lấy về không mặc chỉ mong có tiền.
Đem ra ngoài chợ lộ thiên,
Quần áo bầy bán, kiếm tiền để tiêu. #68

Còn tôi bịa đặt một điều,
Viết thư tiếng Mỹ để liều đưa cô.
Rằng tôi đã mất tiền đô,
Xin cô cho chút, ra vô tiêu xài. #72

Sau khi cô giáo dạy xong,
Tôi bèn tiến tới đưa phong bì vàng.
Cô ta có vẽ ngỡ ngàng,
Mở ra cái bốp nhẹ nhàng bỏ vô. #76

Tôi liền vội nói như vầy:
“Cô nên đọc vội thư này xem sao.”
Xong rồi cô móc túi vào,
7 tiền bạc cắc dúi vào tay tôi. #80

Chạy vào PX không xa,
6 bao thuốc lá hiệu là Pall Mall.
Coca hai đứa chia lon,
Pall Mall đem phát bạn non cùng lều. #84

Cấm dù kế sát văn phòng,
Sớm được phỏng vấn vì lòng xôn xao.
Tiền bạc với họ thừa dư,
Cali lý tưởng định cư gia đình.#88

Người giàu luôn được ưu tiên,
Nếu Anh văn giỏi thêm tiền trong tay,
Thế nào cũng được số may,
Cali là đất máy bay đưa về. #92

Người nghèo còn lại chưởi thề,
Cho vào barrack dễ bề vô ra. 
Một hôm lính lại kiểm tra,
Chận hai cửa ngỏ, không ra không vào. #96

Xe bus đã tới lúc nào,
Đậu ngoài barrack lính rào hai bên.
Tiếng người Thường sĩ vang lên:
“Pennsyl là chổ ghi tên mấy người. #100