Bốn Mươi Năm Xa Nhà
Bốn Mươi Năm Xa Nhà Bốn mươi năm xa nhàMột phương trời thật xaMây Việt Nam bay quaKêu ta trở về nhàNơi mà ta sinh ra. Ngôi nhà vẫn còn đấyNhư trông chờ ta đâyCha mẹ đã theo mâyCòn ta tuổi đã dàyThân ta cũng đã gầy. Thời gian như mây bayChẳng một chút mảy…